Thứ Năm, 14 tháng 5, 2015

Chuyện của nàng

"Sống trong đời sống cần có một tấm lòng. Để làm gì em biết không?..."
Trong các đợt thi chuyên nghiệp, tiểu đoàn anh năm nào cũng đón hơn 100 thí sinh và người thân vào nghỉ chờ để thi tại nhà trường. Giàu có, sang có, nghèo có, nông dân có, công nhân viên cũng có... nói chung là đủ thành phần, đủ tầng lớp xã hội. Chứng kiến nhiều hoàn cảnh đối lập mới thấy "Kẻ ăn không hết, người lần chẳng ra". Không năm nào là anh không trích tiền riêng của mình để bao bọc những trường hợp khó khăn không đủ tiền đóng lệ phí ăn, ở hay thậm trí cả tiền tàu xe về quê. Anh bảo chẳng ai muốn ngửa tay nhận tiền bố thí của người khác. Chỉ vì không thể làm khác được mới vậy. Giúp người không phải mong được trả ơn mà mình giúp người lúc này sẽ có lúc người khác giúp mình ... 
Con trai bảo"Hôm qua trên đường về con gặp một bà cụ nhìn thương hại lắm mẹ ạ. Hình như cụ không có con cháu thì phải vì nếu có ai lại để cụ ra đường lang thang xin ăn. Con biếu cụ 10.000. Đấy là tiền sửa xe còn dư mẹ ạ. Giá mà trong túi con lúc đó có nhiều tiền hơn một chút. Bạn con bảo sao cậu phải vậy. Ăn xin bây giờ đầy rẫy. Ai cũng cho thì tiền đâu ra... Nghĩ thế là không đúng mẹ nhỉ? Vì chắc phải rất khổ thì họ mới ngửa tay xin người khác..."
Vậy là con đã lớn và có tấm lòng hướng thiện. Mình thấy vui...
Sáng nay đi kiểm tra hồ sơ tốt nghiệp của hs lớp 9 bên trường bạn, đọc thấy một hồ sơ ghi khuyết tên bố. Đối chứng giấy khai sinh, sổ ghi tên ghi điểm mới biết em là con của bà mẹ đơn thân. Bần thần một lúc mình mới làm tiếp được. Hẳn là chị ấy đã rất khổ tâm và thật dũng cảm mới bước qua được búa rìu dư luận và xét nét của những tập tục ở cái làng quê đó. 
...Sống trong đời sống cần có một tấm lòng. Chỉ để gió cuốn đi ....