Thứ Tư, 13 tháng 9, 2017

Kí ức của tháng 9 đã qua..

Đã đi qua bao tháng 9 rồi cha ơi. 
Và tháng 9 năm nay là ngày giỗ hết của người. Con ngồi viết với tâm trạng thương nhớ không nguôi. Con nhớ về cha và về kí ức những ngày rất xa ....
Ngày đầu tiên đi học vì mẹ bận việc nên cha đưa con đến lớp...con bé nhút nhát nhìn mọi thứ lạ lẫm với đôi mắt sợ sệt. Mắt nó ướt nhèm và tay thì bám chặt áo của cha. Nó sợ ...rồi cha dắt nó vào lớp, an ủi động viên để nó yên tâm ......Ngày đầu tiên đến lớp của con bé năm ấy là vậy và rồi ......18 năm sau cũng mùa tựu trường cô gái là con trong tâm trạng một tân giáo viên  lo lắng, hồi hộp trước ngày khai giảng. Cha  cũng lại động viên và khích lệ.....Con đã vượt qua rất nhiều những khó khăn và cũng gặt hái được nhiều thành quả cũng từ những lời động viên ấy...
Cứ mỗi lần về lại ngôi nhà tuổi thơ, ngắm nhìn mọi thứ lại thấy như đâu đó vẫn có hình ảnh của cha. Này là cái bàn nơi cha hay ngồi uống nước, này cái ghế nơi cha ngồi đọc sách, là chiếc kính thuốc của cha, hay chiếc kệ sách ở góc phòng mà cha tự làm để chứa sách......
Tất cả hiển hiện như những thước phim quay chậm đưa con trở về với những kí ức khi còn có cha trên đời...Con sẽ không bao giờ quên được hình ảnh cũng như những lời người đã răn dạy anh em con. Chúng con sẽ làm tất cả như những gì người mong ước. Nơi suối vàng, cha hãy yên nghỉ giấc ngàn thu, phù hộ mẹ và chúng con cha nhé!