Chiều nay về sớm, mình rẽ về ngoại. Cha lại sốt. Nhìn làn da xám ngoét, vẻ mặt mệt mỏi vì thiếu ngủ mà thương. Gần đây, những đợt sốt ngày càng tăng và số lần nhập viện cũng dày thêm. Bác sĩ bảo khi những cơn sốt thường xuyên và bất thường hãy nghĩ đến bệnh tình đang ở giai đoạn gần cuối. Mình không dám nghĩ đến điều đó và cũng không dám cả một lần tưởng tượng....
Ngồi bên người, chỉ dám động viên để mang lại một chút lạc quan trong suy nghĩ. Cha bảo có lẽ ngày ấy sắp đến rồi.... đang nói mà mình nghẹn lại, nước mắt cứ vậy trào ra. Vội vã quay đi để người không nhìn thấy...
Những hôm không sốt, đêm nào cha cũng đổ mồ hôi. Mẹ bảo có đêm thay đến ba lần áo. Mất nước, thiếu ngủ càng khiến cha mệt mỏi và tính khí thất thường hơn....
Nhìn mẹ chăm cha mới thấy được tình yêu của mẹ dành cho cha nhiều như thế nào. Những ngày cha bệnh, công việc mẹ làm gấp đôi, gấp ba. Các con đông, vì công việc không thể bỏ nên ai cũng phải đi làm mà không giúp được nhiều trong việc chăm sóc cha. Mẹ giành hết phần việc về mình thay cho các con. Rồi cả những lúc quá mệt mỏi, cha trái tính, trái nết mẹ vẫn âm thầm nín nhịn và càng chăm sóc tốt hơn... Đúng là chỉ có tình yêu thực sự mới như thế.
May mắn cho gia đình được thêm con dâu, con rể đều là những người biết suy nghĩ và có lòng hiếu thảo với cha mẹ, không một chút phân biệt cha chồng, cha vợ, cha đẻ. Có lẽ cũng chính vì điều này mà cha muốn gắng sức để kéo dài thêm những ngày cuối cùng bên con cháu... Mợ út rảnh hơn nên việc phụ mẹ chăm sóc cha cũng thường xuyên hơn. Mọi người nhìn vào và bảo âu cũng là cái phúc để đời.
...
Những ngày ốm, cha tìm và gom lại tập ảnh cũ của gia đình ngày xưa. Cha kể mình nghe về chi tiết lịch sử của từng bức ảnh. Kể cả những bức ảnh đã ố vàng gần hết, đến cả mình cảm thấy khó nhận biết được rõ những người trong ảnh vì đã quá mờ. Cái sự tinh tường đột ngột của cha cũng khiến mình chột dạ và sợ...
Ngắm lại bức ảnh của hơn ba mươi năm về trước, nụ cười của cha vẫn thế, ánh mắt của cha nhìn các con vẫn thế và cả những cử chỉ hay lời nói với các con cũng không hề thay đổi... Mình nhớ hôm ấy cha gọi bác thợ ảnh vào chụp cho gia đình. Vội vàng đến nỗi cha không cả kịp chuẩn bị cho mình một đôi dép. Cha nhắc lại mà mình cười như khóc vì thương cha...
Cha hiền nhưng cục tính song rất hiếm khi cha đánh mấy anh em mình. Đặc biệt với mình cha lại càng ưu ái hơn. Cha luôn bảo người phụ nữ quan trọng lắm. Trong cs gia đình thiên chức làm vợ, làm mẹ lại càng quan trọng hơn. Phải biết hy sinh bản thân cho gia đình và nhìn vào bốn chữ PHÚC ĐỨC TẠI MẪU để cố gắng. Tự hỏi trên đời này có tình yêu nào lớn hơn tình yêu thương của cha mẹ dành cho các con không?
Đông sắp đến. Sức khỏe của cha như vầy liệu có chống chọi được cái lạnh thấu xương của mùa đông?Tự dưng thấy mùa đông thật đáng ghét.