Chiều nay về sớm, mình rẽ về ngoại. Cha lại sốt. Nhìn làn da xám ngoét, vẻ mặt mệt mỏi vì thiếu ngủ mà thương. Gần đây, những đợt sốt ngày càng tăng và số lần nhập viện cũng dày thêm. Bác sĩ bảo khi những cơn sốt thường xuyên và bất thường hãy nghĩ đến bệnh tình đang ở giai đoạn gần cuối. Mình không dám nghĩ đến điều đó và cũng không dám cả một lần tưởng tượng....
Ngồi bên người, chỉ dám động viên để mang lại một chút lạc quan trong suy nghĩ. Cha bảo có lẽ ngày ấy sắp đến rồi.... đang nói mà mình nghẹn lại, nước mắt cứ vậy trào ra. Vội vã quay đi để người không nhìn thấy...
Những hôm không sốt, đêm nào cha cũng đổ mồ hôi. Mẹ bảo có đêm thay đến ba lần áo. Mất nước, thiếu ngủ càng khiến cha mệt mỏi và tính khí thất thường hơn....
Nhìn mẹ chăm cha mới thấy được tình yêu của mẹ dành cho cha nhiều như thế nào. Những ngày cha bệnh, công việc mẹ làm gấp đôi, gấp ba. Các con đông, vì công việc không thể bỏ nên ai cũng phải đi làm mà không giúp được nhiều trong việc chăm sóc cha. Mẹ giành hết phần việc về mình thay cho các con. Rồi cả những lúc quá mệt mỏi, cha trái tính, trái nết mẹ vẫn âm thầm nín nhịn và càng chăm sóc tốt hơn... Đúng là chỉ có tình yêu thực sự mới như thế.
May mắn cho gia đình được thêm con dâu, con rể đều là những người biết suy nghĩ và có lòng hiếu thảo với cha mẹ, không một chút phân biệt cha chồng, cha vợ, cha đẻ. Có lẽ cũng chính vì điều này mà cha muốn gắng sức để kéo dài thêm những ngày cuối cùng bên con cháu... Mợ út rảnh hơn nên việc phụ mẹ chăm sóc cha cũng thường xuyên hơn. Mọi người nhìn vào và bảo âu cũng là cái phúc để đời.
...
Những ngày ốm, cha tìm và gom lại tập ảnh cũ của gia đình ngày xưa. Cha kể mình nghe về chi tiết lịch sử của từng bức ảnh. Kể cả những bức ảnh đã ố vàng gần hết, đến cả mình cảm thấy khó nhận biết được rõ những người trong ảnh vì đã quá mờ. Cái sự tinh tường đột ngột của cha cũng khiến mình chột dạ và sợ...
Ngắm lại bức ảnh của hơn ba mươi năm về trước, nụ cười của cha vẫn thế, ánh mắt của cha nhìn các con vẫn thế và cả những cử chỉ hay lời nói với các con cũng không hề thay đổi... Mình nhớ hôm ấy cha gọi bác thợ ảnh vào chụp cho gia đình. Vội vàng đến nỗi cha không cả kịp chuẩn bị cho mình một đôi dép. Cha nhắc lại mà mình cười như khóc vì thương cha...
Cha hiền nhưng cục tính song rất hiếm khi cha đánh mấy anh em mình. Đặc biệt với mình cha lại càng ưu ái hơn. Cha luôn bảo người phụ nữ quan trọng lắm. Trong cs gia đình thiên chức làm vợ, làm mẹ lại càng quan trọng hơn. Phải biết hy sinh bản thân cho gia đình và nhìn vào bốn chữ PHÚC ĐỨC TẠI MẪU để cố gắng. Tự hỏi trên đời này có tình yêu nào lớn hơn tình yêu thương của cha mẹ dành cho các con không?
Đông sắp đến. Sức khỏe của cha như vầy liệu có chống chọi được cái lạnh thấu xương của mùa đông?Tự dưng thấy mùa đông thật đáng ghét.
Ch chia sẻ cùng em ! Cầu mong Cha sẽ khỏe để luôn vui bên gia đình
Trả lờiXóaEm cảm ơn chị. Giá như những ngày này nắng ấm hơn một chút chị nhỉ?
XóaKhi người thân của mình đau yếu ta luôn thấy đắng ngẹn trong lòng,tôi hiểu và chia sẻ với bà cảm giác này.Hãy gắng lên và giữ sức khỏe cho tốt MM nhé. Cầu chúc cho Cha nàng luôn có tinh thần lạc quan,sức khỏe nhanh chóng ổn định.
Trả lờiXóaChỉ có ông là luôn hiểu tôi thôi DN ạ. Có nhều khi muốn trốn chạy cả cảm xúc thực của mình, tôi không dám mở trang này dù hầu như ngày nào cũng online. Đọc những dòng viết là tôi lại khóc. cảm ơn ông đã chia sẻ.
XóaMiên, Bản nhạc Daisy buồn quá, buồn như nỗi lòng của M lúc này phải không? Lê biết trong cđ, ai cũng phải đối mặt với sự ra đi mãi mãi của người thân dù có muốn hay không. Cố gắng để vượt qua M nhé. Thời gian này M rất bận phải không? Gắng giữ gìn sk và đv cha ổn định tâm lí để có thêm nghị lực chống chọi với bệnh tật nha M
Trả lờiXóaUh. Daisy là bản nhạc m thích nghe mỗi khi buồn Lê ạ. Những ngày này m thấy không khỏe vì bệnh cũ tái phát. Cv chồng đống. Ngày nào online, cũng tìm và soạn để chuẩn bị cho bài giảng. M thấy ghét cái phòng học TA mới này đến thế. Cảm ơn L đã chia sẻ. M sẽ gắng để vượt qua
XóaMộc Miên! Chị mong rằng ngọn gió đông nhẹ nhàng hơn, ngọn nắng đông ấm áp hơn, cơn mưa đông lưa thưa hơn...để ba em mạnh khỏe hơn...
Trả lờiXóaChị. E cảm ơn chị đã tới thăm nhà và động viên. Đông đã về ngoài kia và em cũng mong gió đông sẽ chỉ vừa đủ lạnh để mọi người thấy sự hiển diện của nó. Mưa của đông sẽ lưa thưa hơn, đủ để bớt sự hanh khô của gió và nắng cũng sẽ ấm hơn để nhanh chóng làm khô những giọt sương lạnh buốt trên ngọn cỏ hồi đêm chị à
Trả lờiXóaAi mang cái nắng trốn đi đâu rồi không biết khiến Sài Gòn hôm nay trống hơ trống hoác thế này. Vẻ như cảm xúc cũng chùng xuống theo thời tiết Miên ơi. Mặc kệ những âm thanh trên phố, ta giấu mình trong qóc quán quen để cảm nhận một ngày thiếu nắng ở TP ồn ào này và cũng để gặm nhấm một chút tủi của kẻ đột nhiên bị chững lại trên đường đua Miên ạ. Ta muốn trốn chạy cả những ảo tưởng ở phía trước. Suy nghĩ của người đàn bà 37 ấy vẫn chưa chín khi quyết định đặt gót chân vào con đường đang lấp ló tấm thảm đỏ ở phía trước.. . Chỉ mỗi năng lực thì chưa đủ để bước chân trên thảm đỏ phải không Miên ơi???
Trả lờiXóaThấy mệt nhoài ..........
M xin lỗi Lê về sự chậm chễ này. M đã nhận được lời chúc 20/11 qua mail. Cảm ơn Lê vẫn nhớ. Đừng giận M nha. Dạo này M bận, bận lắm. Ko có cả tg cho riêng mình nữa. Có những lúc bật khóc ngon lành khi cv chưa xong nàng ạ. Nàng cũng gắng lên. Đừng nghĩ nhiều về cú vấp trên con đường danh vọng vừa rồi, hãy đứng thẳng và bước tiếp với những bước thật vững, thật chắc nha Lê.
Xóasang thăm bạn, cảm nghiệm tình cha, chúc bạn bình an mãi nhé
Trả lờiXóaVâng em cảm ơn
Xóađón 20/11 thật ý nghĩa và nhiều cảm xúc MM nhé.
Trả lờiXóaÔng à. Tôi có một niềm vui nho nhỏ đấy. Hôm nào đó sẽ nói nhỏ, chỉ riêng ông biết thôi. Tôi đã vui rồi. Cảm ơn những động viên chân thành của ông nhé vì không có những lời ấy hẳn là tôi vẫn cứ mãi buồn như thế . Cảm ơn ông một lần nữa- Bạn tốt à
Trả lờiXóaSao mỗi lần đọc lại trang viết này con lại không ghìm được cảm xúc của mình vậy cha ơi? Ở bên đó cha hãy yên lòng cha nhé. Trong tâm khảm của chúng con cha luôn là người mà chúng con yêu nhất và tự hào nhất...
Trả lờiXóaSao mỗi lần đọc lại trang viết này con lại không ghìm được cảm xúc của mình vậy cha ơi? Ở bên đó cha hãy yên lòng cha nhé. Trong tâm khảm của chúng con cha luôn là người mà chúng con yêu nhất và tự hào nhất...
Trả lờiXóa