Nàng ấy bảo tình bạn như thế chỉ là ánh sao băng. Lóe sáng rất nhanh và cũng vụt tắt rất nhanh. Đúng là nhiều lúc mình cũng tự vấn mình cái lí do mà nhóm bạn ngày ấy nhạt dần rồi mất hút như chưa hề xuất hiện...
Chả nhẽ chỉ là những lời đồn đại ác ý của những kẻ ngoại cuộc? Ở tuổi này rồi tự mình khắc hiểu đâu là giới hạn và cái gì đối với mình là quý giá nhất. Mình trân trọng và rất trân trọng tình cảm của nhóm bạn. Cảm thông, chia sẻ và đau cả nỗi đau mà ai đó trong nhóm vướng mắc. Chỉ là những tình cảm bạn bè đấy thôi. Cứ nghĩ rằng sẽ rất an toàn và minh bạch khi hội nhóm ấy đông và có cả nam lẫn nữ, vô tư trong mọi cái nhìn. Chậc...
Thấy buồn và mình cũng tự ái nên cũng không thiết tha gửi messenger trên trang nhóm vào mỗi lần ai đó sinh nhật hay dịp nào đó nữa. Kể cả lời mời tụ tập ăn uống cũng không thấy thiết tha. Uh im lặng thì im lặng mà xa thì xa.
Nàng ấy bảo chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra. Và mọi người muốn để mọi thứ lắng lại...
Ơi cái dấu hỏi to đùng mà chẳng có lời đáp ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét