Mọi người đã kéo cả lên bờ. Bọn trẻ tập trung trên bãi cỏ
rộng trước khu nhà nghỉ. Ở đó có đám sinh viên đang đàn hát . Tiếng đàn, tiếng
hát khiến cho cả khu nghỉ dưỡng trở nên sống động, vui nhộn… Nắng đã nguội, đâu
đó còn sót lại đôi ba vạt cuối ngày đang gắng mình hắt thứ ánh sáng yếu
ớt, mỏng manh, như cố nán lại, vẻ nuối tiếc, dùng dằng muốn kéo dài thêm khoảnh
khắc tiếp giáp giữa ngày và đêm. Nàng lặng yên bên hồ, thả đôi chân trần xuống
nước, nước lạnh khiến nàng thấy dễ chịu. Từng đợt
sóng lăn tăn chạy dài, chạy dài, vỗ nhè nhẹ vào mạn thuyền, nàng mơ màng tưởng
như tiếng sóng đang thầm thĩ về một câu chuyện xa, rất xa…
Nàng nhớ về tuổi trẻ của mình,
thời nàng cũng bằng độ tuổi của các em sv đằng kia. Vui vẻ, sống nhiệt huyết, mang
đầy hoài bão và ước mơ của tuổi trẻ … Nàng cũng nhớ về những thành công nàng đã
gặt hái trong sự nghiệp, trong cs bằng tất cả nỗ lực của bản thân và ở đó hình
như có cả sự may mắn mà số phận đã ưu tiên cho nàng… Những thành công đó có thể
vì nó đã khiến không ít người ganh ghét nàng, kể cả người bạn gái thân thiết
của nàng cũng vậy. Thảng đôi khi nàng bắt gặp ánh mắt lành lạnh, không cảm xúc
của người ấy khi mọi người nói về những thành
công hay may mắn mà nàng có được. Mang tâm hồn nhạy cảm và nàng thấy buồn …
Thành công trên mọi lĩnh vực
cứ vậy đến, ở nàng chưa từng cảm nhận hay nếm mùi vị của thất bại…
Rồi đến một ngày, cái điều mà
nàng chưa từng nghĩ, chưa từng cảm nhận cũng đã đến và đến liên tiếp khiến nàng
gục ngã hoàn toàn. Nàng trở nên khác, sống khép hơn, dễ tủi thân, viết nhiều
hơn và cũng nghĩ nhiều hơn. Mọi thứ đều phu du, chẳng để làm gì cả, nàng muốn
rũ hết để vẹn nguyên mình là người đàn bà bé nhỏ, cần được chở che, được nương tựa
và được vỗ về mỗi khi mỏi mệt…
“Mẹ à. Về đi…” Tiếng gọi đã
cắt ngang suy nghĩ, đưa nàng trở về thực tại. Nắng chiều đã tắt hẳn.
Đâu đó xuất hiện ánh đèn le lói từ những ngôi nhà nhỏ ven hồ…
Buổi tối đầm ấm bên người thân
đang chờ nàng…
Uh,cuộc sống luôn là vậy và ai cũng thế,có lúc thăng,lúc trầm,lúc yên lúc động,có nhiều niềm vui nhưng đôi khi cũng gặp điều ko mong muốn.Có rất nhiều kỉ niệm đẹp nhưng xen kẽ vẫn có những kỉ niệm ko vui....
Trả lờiXóaNhưng quan trọng là "Nàng" đã và đang sống,làm việc bằng tình yêu,niềm đam mê,trách nhiệm sự nỗ lực hết mình và đã khẳng định được mình,vẫn luôn là niềm tự hào, tin yêu của gia đình và mọi người xung quanh .
Giữ sức khỏe, tinh thần lạc quan vui vẻ nhé.
Cuộc sống không bao giờ chạy theo ý muốn của mỗi người. Nó luôn ban phát cho họ cả thành công và thất bại. Tôi sẽ vượt qua vì còn nhiều điều đang đợi tôi ở phía trước, nhỉ?
XóaCuộc sống vẫn trải dài trước mắt
Trả lờiXóaNhững âm thanh rộn rã cứ mải mê
Bao kỷ niệm ký ức bỗng tràn về
Như mặt hồ lăn tran vạn con sóng
.
Quay lại thời tuổi thơ thật trong trắng
Những buồn vui thời ấy chẳng xa mờ
Cứ tràn về nối tiếp trong vu vơ
Theo bước chân em đi chiều lãng đãng
.
Thời ấy đã đi vào trong xa vắng
Vẫn là em mà chẳng còn vô tư
Em vẫn bước bên cuộc đời phù du
Chợt bàng hoàng ...đó chỉ là dĩ vãng ..............
Sóng đã qua và để lại là một dải cát dài không tì vết. Sẽ lại bước những bước chậm dãi hơn và vững chắc hơn anh nhỉ?
XóaCuộc sống luôn là như vậy đó em.....
Trả lờiXóaChúc em tuần mới mọi điều tốt đẹp
E cảm ơn anh. E đã vui rồi
XóaDù cs có thế nào đi nữa em mãi là em gái nhỏ ,dịu dàng mà ch luôn yêu thương ..
Trả lờiXóaE cảm ơn chị, chị nhé
XóaKhông bao giờ yên ả, đó là bản chất của cuộc đời. chiều vui em nhé.
Trả lờiXóaCảm ơn anh đã ghé thăm
XóaThành công, đôi khi chỉ là trên đời này, có một người có thể đồng cảm và hiểu mình, ở bên mình mỗi khi mình vấp ngã, thất bại. Đó là niềm an ủi rất lớn rồi. Mọi thứ là phù du, chỉ hạnh phúc và lòng yêu thương là còn mãi. Chia sẻ với Miên nhé. Chúc Miên luôn hạnh phúc bên gia đình nhỏ của mình.
Trả lờiXóa"Những tưởng một ngày không còn thấy xót xa
Xóasau tất cả...không là gì nữa hết
nhưng chính hôm nay thổn thức lòng ta biết
còn một tình yêu da diết đến chừng nào...."
Vi nhỉ?
Con sóng qua đi còn chăng là bến bờ tan tác. ngày bình yên hé nắng ấm cuộc đời.
Trả lờiXóaCảm ơn anh nhé
XóaTa đã đọc bài viết của nàng từ ngay sau hôm nàng post lên. Ta suy nghĩ, ta nghĩ về điều đã làm nàng buồn. Nàng đang buồn lắm phải không? Nếu khóc được nàng cứ khóc đi nhé, đóng cửa lại và khóc thật to sau đó nàng sẽ cảm thấy dễ chịu. Đôi lúc ta cũng giống nàng, ta làm như thế.
Trả lờiXóaBình yên rồi sẽ bên nàng, Miên ạ. Nàng hãy đọc comment của bạn DN bên trên. Nàng sẽ vậy và mãi sẽ như vậy Miên nhé
Cảm ơn Le nhé. Chỉ một chút cảm xúc thôi Le ạ. Lúc này Miên vui rồi
XóaMình đọc bài này của Miên từ lúc nó mới được đăng và cũng muốn viết lắm một cái gì đó giống như là an ủi nhưng lại ngập ngừng...
Trả lờiXóaGiờ thấy Miên vui rồi mới thấy ngập ngừng là đúng bởi Miên đã là Miên của quá khứ buồn khi đó và lại là Miên vui vẻ của hiện tại rồi. Miên đã từ không có gì và giờ là gần như có tất cả. Bị cảm xúc đưa trở lại những kỷ niệm buồn nhưng lại được con trai kéo về thực tại đầm ấm. Đấy chẳng phải Miên đang hạnh phúc vì có cả 2 khía cạnh để cảm nhận hết hạnh phúc là gì.
mình tâm niệm cứ sống đúng với mình và cố gắng đến mức có thể trong mọi chuyện thì mình sẽ không có gì phải buồn khi nhìn lại và cả nhìn tới.
Những người bạn hiểu lầm hay có thể nghĩ không đúng về mình rồi họ sẽ phải suy nghĩ lại khi mình cho họ thấy mình vẫn là mình và mình đã cô gắng như thế nào, đúng ko M?
Tớ luôn thấy là Miên có đủ các cảm xúc và luôn có các yếu tố trọ giúp để thăng hoa với cảm xúc đẹp và đi qua cảm xúc buồn ...
Cứ luôn là MM môc mạc và đỏ thắm giữa đời, giữa trời nhé
Cảm ơn TV. Tôi vốn vậy, mãi vẫn là mèo ướt, chẳng thay đổi được...
XóaMấy ngày nay HN bị ảnh hưởng bởi cơn bão nên trời mưa suốt. Tôi lấy tranh ra thêu rồi lại nằm dài nghe nhạc, đọc chuyện mãi chẳng hết ngày. Chắc ngạc nhiên lắm phải không? Uh năm nay tôi dạy ít, phần vì sức khỏe, phần vì tự dưng kho thấy hứng thú như trước. Bài giảng mà kho có hứng thú thì tội hs lắm, nên tôi nghỉ TV à. TG rảnh cả nhà dắt díu nhau đi chơi. Tôi cũng viết được một số bài sau những chuyến đi ấy nhưng chưa đăng, tôi biết là mình viết còn dở lắm nhưng thói quen ngồi gõ chữ theo dòng cảm xúc của mình khiến tôi kho bỏ được.
Tôi sẽ cố gắng để mãi là một Mộc Miên theo đúng nghĩa của nó. Hì hì..........
HH luôn tự hào về những người bạn như MM,TV12a.Chúc 2 nàng luôn trẻ trung,xinh đẹp...Họp lớp 12a lui lại năm sau nhưng ko sao vì chúng ta vẫn luôn bên nhau..
Trả lờiXóaChị nhỉ, dù gì e vẫn muốn giá mà mỗi năm họp một lần để lại được thấy mình như trẻ lại ...
XóaBà Hong nhac den hop lop làm tui tiếc lắm đấy. HÌnh như tui không co duyên với lớp 12A hay sao ay. Lần nào tui cũng về quê giữa 2 lần họp lớp. Vừa rồi về cũng chỉ gặp được vài bạn và cũng chỉ được gặp trong ít tiếng đồng hồ. Mà người tui muốn gặp nhất là HKieu thi còn không gặp được nữa!
Trả lờiXóaTui vẫn còn nợ HKieu lam vì nhờ bà mà tui kết nối được với MM va với các bạn 12A (tui không dám nói cảm ơn bà nhiều vì DN bảo bạn bè thì ko thích và ko nên noi cảm ơn...)
Tui chúc HK va ca MM luôn vui và hạnh phúc với những gì mình đang có nhé.
lại nhờ nhà MM để buôn chút nhé.
XóaTV sao lại bảo ko có duyên với 12A, thực ra bà rất có duyên với chúng tôi đấy chứ.Vì điều kiện, hoàn cảnh, ko gian ,thời gian ko cho phép nên để chúng tôi đc gặp bà là rất khó,nhưng những lần họp lớp chúng tôi vẫn luôn nhớ và nhắc đến bà đấy,hơn nữa giờ chúng ta lại luôn được cập nhật thông tin về nhau và chia sẻ những cảm xúc vui buồn của cuộc sống đấy thôi.Cuộc gặp vừa rồi tuy ngắn và ko đầy đủ nhưng đã kéo chúng ta gần nhau hơn rất nhiều.Hôm đó ko đc găp HH cũng là điều mà tôi rất hối tiếc và áy náy với TV và HH.
Với tôi các nàng luôn là những người bạn yêu quý.
Chúc chủ nhà và các bạn cùng gia đình luôn vui khỏe hạnh phúc.
Tôi vẫn rất nhớ cuộc gặp ngắn ngủi hôm ấy, tuy không đủ mọi thành viên nhưng thật vui và cũng rất đáng để nhớ nhỉ?
XóaCảm ơn những chia sẻ của các bạn nha
DN nói rất đúng-chúng tôi luôn nhớ và nhắc đến TV mỗi lần họp lớp.TV thấy DN của chúng ta tuyệt vời chưa.Chúng ta sẽ luôn là bạn tốt của nhau !
XóaNgày mới sang thăm em, chúc em vui và công việc luôn thuận lợi em nhé
Trả lờiXóa