Có những hình ảnh chỉ cần cảm nhận bằng giác quan là đủ song cũng có những hình ảnh mà ta phải cảm nhận bằng cả tấm lòng mới thấy được cái hay, cái đẹp và vô cùng ý nghĩa và để rồi chúng mãi song hành cùng ta tiến đến tương lai. Ai cũng đã từng đi qua tuổi thơ và có không ít những hình ảnh về khoảng thời gian tuyệt vời ấy. Dù ở đó chứa cả hạnh phúc hay bất hạnh song mỗi khi ngoảnh lại không ít lần cảm thấy bồi hồi, nhung nhớ...
Những chiều mùa hè rảnh rỗi mình đưa các con đi bơi. Rẽ vào khúc đê nhỏ ven sông là đến bể bơi. Dòng sông Tích này chứa đựng biết bao kỉ niệm của tuổi thơ mình. Cũng đã từng trốn mẹ đi học bơi cùng nhóm bạn sau khi biết bao lần cho chuồn chuồn cắn rốn... (một suy nghĩ buồn cười vì ngố).
Cũng đã từng mỏi chân chạy theo chị đi chăn trâu hay theo anh thả diều trên khúc đê này và khóc ròng khi cánh diều nhỏ bị gió cuốn đi mất.
Nhìn bọn trẻ trên đê mình lại kể cho các con nghe những kỉ niệm ngày xưa mình có. Thấy như chỉ cần khẽ nhón chân, vươn mình về phía trước là có thể chạm được vào kí ức của những tháng năm ấy.Con trai bảo "Con thích tuổi thơ của mẹ" và "Sao anh em con không có được những hình ảnh hay những kỉ niệm êm đềm giống tuổi thơ của mẹ?"
Con nói đúng. Làm sao con mình lại có những kí ức như mình vì hai thế hệ, hai hoàn cảnh hoàn toàn khác. Hơn nữa suy nghĩ của bọn trẻ bây giờ cũng khác...
Chiều nào cũng thấy bọn trẻ trong thôn cũng ra thả diều. Gió tháng sáu gom lại đủ mạnh để giúp cánh diều của chúng chao liệng và bay vút trên không. Vài ba cô bé chạy theo nhập cuộc vui. Làn da chúng rám nắng còn nụ cười thì trắng xóa và giòn tan trong gió. Giá có thể lại một lần được sải lưng nằm trên cỏ, trải mắt dõi theo cánh diều, lắng nghe tiếng sáo vi vu trong gió và nếm vị hăng hăng của ngọn cỏ gà trên môi...
Nhớ cách đây ít hôm qua nhà sách mình mua một số truyện, sách thiếu nhi cho con. Trong đầu lúc đó luôn nghĩ chắc các con sẽ rất vui khi nhận món quà này vậy mà khi đón nhận có vẻ bọn trẻ không hào hứng vì chỉ là tập chuyện cổ tích, chuyện lịch sử hay tập thơ góc sân và khoảng trời . Và sao đó không phải là những tập truyện Doremon, hay là những truyện tranh khác mà chúng thích...? Chúng bảo chỉ thích nghe mẹ kể chuyện cổ tích chứ không thích đọc...Mình thấy buồn vì suy nghĩ của bọn trẻ.
Ngày xưa, tuổi thơ của mình đâu có những buổi tập trên bể bơi mà chỉ có trên bến sông hay cầu ao. Tuổi thơ của mình chỉ có vẻn vẹn vài ba tập truyện cổ tích mà bố mua làm quà sau mỗi lần công tác ngoài thành phố. Đọc đi đọc lại nhiều quá đến nỗi bìa sách mòn rách hết... tuổi thơ của mình đâu có những ngày hè mát mẻ trong phòng điều hòa mà chỉ là ngọn gió mát được mang đến từ cánh quạt nan của mẹ của bà
Tuổi thơ của mình không có giờ phút thư giãn với cơ man nào là những trò chơi trên máy tính nối mạng, những ngày đi du lịch khám phá miền đất lạ với bạn bè, người thân. Chỉ vẻn vẹn vài ba trò chơi mà bây giờ được gọi là trò chơi truyền thống.
Phải chăng cũng tại cả mình nữa . Lúc nào cũng sợ con học kém, sợ con thua thiệt bạn bè, sợ con mải chơi, và sợ cả một vài trò nghịch mà cho rằng kém vệ sinh...
Ôi sao mình không thoát được những suy nghĩ ấy???
Nỗi lòng ng mẹ, ai cũng như vậy Miên ạ, đọc những kỷ niệm của Miên, Vi lại nhớ về tuổi thơ của mình quá. Trẻ con bây giờ k có được những phút giây ấy, vì cs bây giờ hiện đại nhiều rồi, thế mà có khi cả đời, mình đau đáu chẳng quên đc những tháng ngày xưa ấy chứ, Miên nhỉ
Trả lờiXóangày hôm nay Miên thế nào, có gì vui kể Vi nghe với, Vi thấy xuống tinh thần quá Miên ạ, ước đc ôm Miên bây giờ.
Đúng là thế đấy Vi. Chỉ là những kí ức mang nét mộc mạc vẻ như rất quê theo lối nghĩ của giới trẻ ngày nay song với M thì đó là cả một quãng thời gian tuyệt vời với biết bao nhiêu kỉ niệm. Những tháng năm ấy và hình ảnh ấy đã bên M suốt bấy nhiêu năm qua...
XóaVi lại buồn phải không? Hãy nhắm mắt và nghĩ về những điều đã khiến mình hạnh phúc nhất, mang lại cho mình nhiều tiếng cười nhất và sau đó có thể ưu phiền sẽ vợi bớt hơn Vi à. M lúc nào cũng ở bên bạn đấy.
Bao giờ cho đến ngày xưa MM nhỉ, mọi thứ đã thay đổi theo thời gian,quy luật và điều kiện hoàn cảnh của cuộc sống.Tất cả chỉ còn là kí ức,mà kí ức của bà vẫn luôn ngọt như những viên đường.
Trả lờiXóaLuôn khỏe,kì nghỉ bên gia đình thật vui ,ý nghĩa MM nhé.
Ừ. Thời gian trôi và mọi thứ đã thay đổi. Ai đó vẫn bảo điều gì đấy vuột khỏi tay mình là trở thành kí ức...
XóaỪ. Đã xa lắc rồi mà sao vẫn thấy nhớ, vẫn không quên được ông à
...................................
Kí ức còn mãi,em nhỉ
Trả lờiXóaVâng. Vì kí ức luôn là liều thuốc làm dịu đi những mỏi mệt mà cs mang lại phải không chị?
Xóanay là mẹ, xưa là con, mới hiểu thấu lòng mẹ. khi nào mua vé trở về ngày thơ ấu cho anh mua với nghe em.
Trả lờiXóa"Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ...."
XóaM cảm ơn anh Mẫn đã ghé thăm.
Tuổi thơ luôn là kí ức trong trẻo, yên bình nhất dẫu nơi ấy có cả nhọc nhằn và hạnh phúc nàng nhỉ
Trả lờiXóaĐúng vậy Le à. Kí ức ấy mãi bên ta với sức sống bền bỉ, luôn là nơi ghé thăm mỗi khi bước chân ta mỏi mệt trên đường đời bạn ạ
XóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa"...Thấy như chỉ cần khẽ nhón chân, vươn mình về phía trước là có thể chạm được vào kí ức của những tháng năm ấy..."
Trả lờiXóaYêu lắm những câu chữ nàng viết Miên ạ. Cảm giác kí ức của nàng gần rất gần và ta hiểu cảm xúc của nàng khi đó- khi viết nên những dòng chữ như vậy.
Dạo này nàng trốn kỹ quá. ngày nào ta cũng sang, cũng đọc những bài viết cũ song lại chứa cả những comment mới. Chắc là nàng cũng hay đọc lại những dòng viết cũ phải không???
Xuất hiện đi M nhé. Nhớ nàng lắm rồi.
Cảm ơn Le. Những ngày qua M đi nghỉ cùng gia đình nên không trả lời com của mọi người được.
XóaHết nhớ rồi nhé Le ơi.