Đêm đã về khuya. Đêm cuối thu sâu hun hút khiến cho nhiều người mang tâm hồn sôi động nhất cũng chợt tĩnh lặng lại và hướng mọi suy nghĩ trôi ngược vào lòng mình. Cuộn tròn trong chăn mỏng như một tổ kén nhỏ, cố ru vào giấc ngủ vậy mà vẫn chẳng thể ngủ được. Nỗi nhớ nào đó nhè nhẹ, len lỏi trong nghĩ suy của mình ... Yên tĩnh quá. Gió ùa vào phòng khiến mình so vai vì lạnh. Tiếng xào xạc của lá cây trứng cá trước cửa. Cảm giác chỉ cần một làn gió nhẹ thôi cũng đủ để cả hàng đám lá vàng đó vội vã rùng mình bứt xuống rồi lãng đãng rơi rơi ...Khuya rồi vậy mà đâu đây vẫn còn tiếng rao bán bánh đêm của ai đó tắc nghẹn.Tiếng rao đã đi xa lắm và rồi chìm đi cùng với sự tĩnh lặng của đêm...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét