Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

Mỏi mệt


     Cuộc sống cứ thế trôi đi theo guồng quay bất tận. Mình vẫn mải miết từ đầu tuần đến cuối tuần với những lớp dạy triền miên. Cố mãi thì vẫn vậy, công việc gần đây bộn bề.  Cả đêm loay hoay với bài thi vậy mà sáng nay xem lại thấy chán cho ý tưởng của mình, lại delete và làm lại từ đầu... Cuộc thi sắp tới sẽ như thế nào? Liệu mình có đạt được những điều mà mọi người vẫn mong đợi? Giá như ...
    Buồn quá, mình rẽ vào quán bên đường, Chị chủ quán ngạc nhiên... Ừ nhỉ cũng đã lâu rồi không đi như thế này, mà hôm nay lại một mình vào quán. Nhâm nhi li cà phê và nghĩ đến những lời bạn nói hôm qua.Tự dưng thấy mỏi mệt, mỏi mệt với tất cả,  thấy chán chường trong một mớ bòng bong bởi những hỗn độn, những xô bồ của cs rồi cả những lo toan của cơm áo, gạo tiền, những trách nhiệm đè nặng trên đôi vai hao gầy...và trong cái buổi chiều đông lạnh giá như hôm nay thấy thèm đến nao lòng  được nghe lời động viên của bất kì ai đó  đến thế, được vỗ về, được an ủi với những vất vả hiện tại và cả những khó khăn trước mắt ... Có ai bắt mình phải vậy đâu, là do tự mình đấy thôi. Đôi khi ngoảnh lại giật mình vì thấy những điều mình đang làm là quá sức tưởng tượng của mọi người. Bạn bảo bớt đi công việc và thi thoảng phải giành thời gian  cho riêng mình một chút. Tiền thì ai cũng cần nhưng phải biết thương cho sức khỏe của bản thân. Có lẽ mình nên nghe bạn.
    Thả trôi mình  theo tiếng đàn dương cầm qua bản " Careless whisper" thấy lòng ấm hơn và  vững tin hơn với những khó khăn trước mắt...
        

1 nhận xét:

  1. Rồi thì tất cả cũng đã qua. Mình cũng đã lấy lại sự cân bằng trong tất cả. Chợt hiểu những ngày tháng buồn tủi, thất vọng vì không trèo lên được đỉnh cao của vinh quang quả là lẵng phí...
    Niềm vui đích thực đâu phải cứ đứng trên đỉnh cao của sự vinh quang, chìm đắm tróng ánh hào quang rực rỡ mà đơn giản chỉ là một chút thảnh thơi trong suy nghĩ hay những giây phút bình yên nhất bên những người thân hoặc chỉ là những buổi sáng trong lành, sải đều bước trên con đê gần nhà, đắm chìm trong hương hoa mộc mạc của làng quê... như vậy cũng đã đủ để cho một niềm vui đích thực.

    Trả lờiXóa