Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

Hoa sữa


  

  "Chỉ còn mùi hoa sữa nồng nàn trong căn phòng nhỏ. Đêm cuối thu, trăng lạnh mờ sương. Chỉ còn nỗi im lặng phố khuya, không gian dạ hương sâu thẳm. Từng tiếng chim đêm khắc khoải vọng về..."
Hình như sương càng rơi nhiều, gió càng thổi mạnh thì hương hoa sữa càng đậm hơn, len lỏi khắp nơi có thể. Mình cố mở cửa thật rộng để gió ùa vào mang theo cả hương hoa mà mình thích. Năm nay thu đến muộn nên hoa sữa cũng nở muộn hơn. Đâu đó trên cây chỉ thấy lác đác mấy chùm hoa nhỏ song dù hoa có ít nhưng cũng tỏa đủ hương để căn phòng nhỏ lúc này thơm mùi hương sữa.

    Hương sữa dẫn  bước chân mình tới thu của 18 năm về trước. Tròn hai mươi tuổi mình nhận lời yêu. Mối tình đầu gắn liền với mùa thu, với những buổi chiều vàng rực nắng bên Hồ Tây, với âm thanh xào xạc của thảm lá vàng cuối thu trên đường Điện Biên Phủ,  với những cuốc xe đạp chở đầy kỉ niệm về hoa sữa... Anh ngỏ lời yêu mình là khi hoa sữa trên đường Nguyễn Du nở rộ nhất và khi mình nói lời chia tay anh cũng là đêm Hà Nội cuối thu đầy gió thơm mùi hoa sữa...Mối tình đầu thật ngắn ngủi, chợt đến rồi chợt đi để đến bây giờ mỗi khi nghĩ lại cảm thấy mình như  đã nợ ai một điều gì đó. Day dứt và day dứt mãi hoa sữa ơi...
    Mình nhớ tới bài thơ của tác giả  Nguyễn Phan Hách khi viết về mùa thu, viết về hoa sữa và mối tình đầu.

Tuổi mười lăm em lớn từng ngày
Một buổi sớm bỗng thành thiếu nữ
Hôm ấy mùa thu anh vẫn nhớ
Hoa sữa thơm ngan ngát quanh hồ

Tình yêu đầu mang hương sắc mùa thu
Mùi hoa sữa tan trong áo em và mái tóc
Tình yêu đầu tưởng không gì chia cắt
Vậy mà tan trong sương gió mong manh

Tại vầng trăng, tại em hay tại anh?
Tại sang đông không còn hoa sữa?
Tại siêu hình?  Tại gì không biết nữa
Tại con bướm vàng có cánh nó bay...

Đau khổ nhiều nhưng éo le thay
Không phải thời Romeo và Juliet
Nên chẳng có đứa nào dám chết
Đành lòng thôi mỗi đứa một phương

Chỉ mùa thu trọn vẹn nhớ thương
Hương hoa sữa cứ về mỗi độ
Hương của tình yêu đầu nhắc nhở
Có hai người xưa đã yêu nhau...

2 nhận xét:

  1. Mỗi lần đọc lại những dòng viết này em, mỗi lần mùa hoa sữa về, mỗi lần nhận đt thăm hỏi của anh là cảm xúc của em lại trở nên rối bời. Cho đến bây giờ anh vẫn thắc mắc kho hiểu lí do em chia tay anh ngày đấy khi mà ty chỉ mới bắt đầu...
    Tất cả đã ngủ yên, đã xa... Đừng quay lại để đếm ngược tg. Hãy bước tiếp và nâng niu những điều mình đang có trên con đường mình đã chọn. Vậy là đủ phải không a?

    Trả lờiXóa
  2. Đừng nghĩ nhiều đến những kỉ niệm của một thời ta đã có( Gần hai mươi năm rồi đấy a). Hãy tha lỗi cho những quyết định của em ngày đó. Đừng cố gặng hỏi khi mà tất cả đã là kỉ niệm. Hãy để nó ngủ yên và coi nhau là những người bạn tốt. Sống thật tốt và nâng niu những gì mình đang có trên tay. Chỉ cần nghĩ đến những kỉ niệm mà mình đã có và mỉm cười với những kỉ niệm đó. Như vậy là đã đủ anh à

    Trả lờiXóa